người con gái khiếm thính của em

Người thân ôm di ảnh bé gái bị nhân tình của mẹ đóng đinh vào đầu đến tòa thanhnien.vn • Sáng 13.10, lực lượng hỗ trợ tư pháp đã áp giải bị cáo Nguyễn Trung Huyên đến CODA (Child Of Deaf Adults - Đứa trẻ của người khiếm thính) là một câu chuyện về tuổi mới lớn chân thành, đơn giản, mang đến một niềm vui hân hoan mà chắc chắn sẽ đọng lại trong tâm trí của người xem qua nhiều ngày, nhiều tuần sau khi đã được thưởng thức. CODA (2021) […] Những cuộc chiến tranh vô nghĩa giữa các phe phái phong kiến ở thế kỉ 16 đã đẩy bao số phận, bao con người, bao gia đình vào hoàn cảnh éo le, đau thương, tan nát. Thấu hiểu tận lòng nỗi khổ ấy, Nguyễn Dữ đã viết về họ, đặc biệt là người phụ nữ với tấm lòng yêu thương và sự cảm thông sâu sắc Chữa khỏi bệnh khiếm thính nhờ virus Y học 360 - 12/08/2015 14:53. SKĐS - Các nhà khoa học Mỹ và Thụy Sĩ vừa thông báo tìm ra một đường hướng quan trọng trong việc chữa trị bệnh khiếm thính cho con người. Đó là sử dụng một loại virus được biến đổi gene. Huyên trong quá trình sinh sống đã là một người không bình thường, khiếm thính, hay cáu gắt… Mong gia đình nạn nhân mở lòng tha thứ cho con trai tôi". Nguồn : SOHA Thế mà con kia vẫn bâu vào, đéo hiểu con gái thời nay nó suy nghĩ kiểu gì nữa Site Rencontre Non Payant Pour Les Hommes. Bị khiếm thị, khiếm thính bẩm sinh, Haben Girma, 31 tuổi, vẫn tốt nghiệp trường Luật Harvard Mỹ, trở thành luật sư bảo vệ quyền của người khuyết tật. Câu chuyện phi thường về Haben Girma bắt đầu trước khi cô sinh ra, khi mẹ cô rời bỏ quê hương Eritrea tại châu Phi để đến Mỹ. Mất hai tuần để bà đến Sudan, chỉ dám đi vào ban đêm để tránh khỏi các nhóm quân sự đang chiến đấu trong khu vực. Có những đêm, bà phải ngủ trên cây, bủa vây phía dưới là những con linh cẩu đói khát, đang chầu chực để ăn thịt con mồi. Sau khi đến Mỹ, mẹ của Girma lấy một người đàn ông Ethiopia sống ở bang California. Năm năm sau, ngày 29/7/1988, cặp vợ chồng chào đón đứa con gái đầu lòng mắc chứng mù và điếc, đặt tên là Haben Girma. Từ nhỏ, Girma đã được cha mẹ dạy rằng cuộc sống của cô không bị giới hạn vì những khuyết tật cơ thể mà mỗi vấn đề đều có giải pháp riêng. "Một khi ở trong tình thế không thể tiếp cận với mọi người xung quanh, bạn buộc phải trưởng thành và lớn lên rất nhanh. Sự trưởng thành đối với tôi là một phước lành và tôi mong có thể mang nó đến cho nhiều trẻ em có hoàn cảnh tương tự", cô nói. Haben Girma chơi lướt sóng. Ảnh Courtesy of Girma Family Collection Đạo luật ADA nghiêm cấm mọi hành vi phân biệt đối xử với người khuyết tật, đồng thời Đạo luật IDEA cho phép mọi trẻ em khuyết tật đều được tiếp cận giáo dục theo phương pháp riêng phù hợp với nhu cầu cá nhân. Nhờ vậy, đến năm 6 tuổi, Haben Girma có thể đi học cùng bạn bè đồng trang lứa. Bên cạnh chương trình học phổ thông, một giờ mỗi ngày, Girma học chữ nổi và cách sử dụng thiết bị kỹ thuật số dành cho người khuyết tật ở lớp học tăng cường. Ngoài giờ học, cô thường leo núi, chèo thuyền, trượt tuyết, đi xe đạp và khiêu vũ. Tốt nghiệp cấp ba, Girma đăng ký vào trường cao đẳng Lewis và Clark bang Oregon, Mỹ. Hai năm sau, cô là thủ khoa đầu ra, nhận bằng cử nhân chuyên ngành Xã hội học và Nhân chủng học. Thành tích này chỉ là bước đệm đưa Girma đến con đường trở thành sinh viên trường luật. Trong những năm tháng phổ thông, Haben Girma ấp ủ ước mơ trở thành luật sư đứng về phía những người khuyết tật. Cô hy vọng mình có thể mang công nghệ và kỹ thuật số đến với người kém may mắn, giảm nhẹ khó khăn của họ trong giao tiếp và đời sống sinh hoạt. Thành tích học tập ấn tượng tại trường cao đẳng giúp Girma được nhận vào trường Luật Harvard bang Massachusetts. Nhớ lại ba năm tại trường Luật, Girma chia sẻ liên tục phải đối mặt với nhiều thách thức. "Trường luật không biết chính xác những gì tôi cần và tôi cũng vậy. Trở thành sinh viên mù và điếc tại trường luật là trải nghiệm vô cùng mới mẻ đối với tôi", cô nói, cho hay trân trọng sự đồng hành của chú chó dẫn đường Maxine. Haben Girma và chú chó dẫn đường Maxine. Ảnh Courtesy of Girma Family Collection. Quãng thời gian này, cô và hội đồng nhà trường thường xuyên ngồi lại trò chuyện, thảo luận để tìm ra hướng học tập phù hợp. Họ đề xuất những ý tưởng khác nhau, thử từng chiến lược cho đến khi tìm ra giải pháp thích hợp để Girma có thể theo học như các sinh viên khác. Là sinh viên khiếm thính đầu tiên tại trường Luật Harvard, Girma tự xây dựng chiến lược riêng để tiếp nhận kiến thức, tham gia các lớp học và hoạt động ngoại khóa. Nhà trường gửi nội dung bài học, tài liệu tham khảo, sách chuyên ngành ở định dạng kỹ thuật số để Girma nghe trên máy tính hoặc đọc trên màn hình cảm biến chữ nổi. Cô đề xuất ý tưởng sử dụng người phiên dịch giọng nói trong lớp học. Nhân viên phiên dịch sẽ ngồi ở cuối lớp, tường thuật diễn biến lớp thông qua micro truyền âm thanh vào máy trợ thính của Girma. Khi lớp học yên tĩnh, cô có thể lắng nghe và trò chuyện với mọi người bằng bộ khuếch đại âm thanh. Khi lớp học ồn ào, nếu mọi người muốn giao tiếp với Girma, họ sẽ gõ nội dung lên bàn phím có gắn bluetooth kết nối với màn hình cảm biến chữ nổi. Girma cho biết rất thích kết bạn và làm quen với mọi người trong và ngoài khuôn viên nhà trường. Cô thuê nhà ngoài trường luật, thường đến các câu lạc bộ khiêu vũ hoặc nhà hàng khi có thời gian rảnh. Nếu mọi người xung quanh muốn nói chuyện với Girma, cô sẽ đưa họ bảng máy tính cầm tay. Một số khác tỏ ra khó chịu và phớt lờ sự tồn tại của Girma nhưng cô không bận tâm, dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho việc học tập và giao lưu với bạn bè. Năm 2013, Haben Girma trở thành sinh viên mù và điếc đầu tiên tốt nghiệp trường Luật Harvard. Cô được nhận học bổng Skadden, một trong những học bổng uy tín nhất trong lĩnh vực pháp lý. Quỹ Skadden đã hỗ trợ tài chính trong hai năm để Girma xây dựng dự án "Sinh viên khiếm thị tiếp cận dịch vụ đọc kỹ thuật số". [Caption]Haben Girma được Tổng thống Barack Obama dẫn thăm phòng Xanh vào năm 2013. Ảnh The White House/Pete Souza. Cùng năm 2013, Haben Girma được Tổng thống Barack Obama mời đến Nhà Trắng tham dự sự kiện kỷ niệm Đạo luật về người khuyết tật Mỹ và được trao tặng giải thưởng Helen Keller Achievement. Cô góp mặt trong danh sách 30 nhân vật dưới 30 tuổi có tầm ảnh hưởng tại Mỹ năm 2016 do tạp chí Forbes bình chọn. Hiện tại, Haben Girma là luật sư, nhà hoạt động vì quyền của người khuyết tật. Cô kết hợp kinh nghiệm cá nhân và kiến thức về luật pháp, công nghệ, xã hội học để khuyến khích, hướng dẫn người khuyết tật sử dụng sản phẩm công nghệ phục vụ nhu cầu giao tiếp, sinh hoạt và làm việc. "Người khuyết tật phải đối mặt với nhiều rào cản trong thế giới vật chất nhưng sẽ không có rào cản trong thế giới kỹ thuật số, nơi 1 và 0 có thể tạo nên các ứng dụng để mọi người đều có thể sử dụng", cô nói. Tú Anh Theo Your Tango, Harvard Edu, ILSPA Vì có bác hỏi hoàn cảnh gặp nhau thế nào, nên mình kể lại luôn. Nói đúng ra thì mình cũng dell tốt lành gì như những gì các bác tưởng tượng. Cách đây khoảng 3 tháng, có quen 1 người lớn hơn mình 2 tuổi, nói chung cũng chỉ là... "quen qua đường, chơi cho biết". Thì tự nhận luôn mình cũng trẻ trâu. Một hôm có thằng bạn gọi qua, kêu đi đánh lộn giúp nó, bảo kê thằng em gì đấy, chỉ cần đứng cho xôm thôi, ko cần động chạm gì. Mình cũng ừ đại, thẳng ra thằng này cũng thân, giúp nó. Lần đó kéo đi 5 thằng, đứng ở bên trường cái nơi lần đầu mình với em ấy gặp nhau. Bữa đấy ko ngờ bọn nó kéo cả băng lên, mình đành phải lao vào đập luôn, mà bị 1 thằng ku nó đạp vào bụng, bật ngửa ra sau. Em ấy thì đi xe đạp vừa trờ tới. Mình ngã đè vào ẻm. Đại khái lúc này cũng chả quan tâm gì, đứng lên thấy ẻm bị ngã, mình nói xin lỗi rồi đỡ ẻm đứng lên. Ẻm bữa đó bận 1 cái váy trắng tinh, cái đầu gối bên phải bị trầy chảy máu stick ... Mình hỏi "Có sao ko bạn ?" Thấy ẻm mặt đỏ ửng, không nói gì hết, cà nhắc đứng lên. Cái chân trắng mút mà có 1 chổ trầy chảy máu, nhìn... rất chi là... tiếc. sweat Lúc này phía sau cả bọn 4 thằng kia chặn hết nổi rồi, nó hô chạy. Mình lo nhìn ẻm, ko nghe, bị ăn mất 1 gậy vào lưng. Lúc này mới tỉnh mà bỏ chạy. Mà vừa chạy vừa lo nhìn ra phía sau để ngóng em ấy. Tại quả thật ẻm rất xinh stick Xong xuôi, qua vụ đó mình về nhà, cứ nằm nghĩ tới ẻm .. Thế rồi sang hôm sau quyết định cứ đứng cắm rễ ở đó, tại gần trường có quán cóc, Mình cứ ngồi đó từ sáng đến chiều... bỏ học luôn 1 tuần lễ. Cuối cùng cũng có thành tích, bữa đó thấy ẻm lại đạp xe đạp đi ngang qua stick Mừng quá, nhưng lúc này nghĩ trong đầu "Làm sao làm sao ?" Thế rồi ẻm đã gần tới chổ mình rồi, mình đứng lên ra chặn đầu xe. Gãi đầu, lúc này chả hiểu làm cái bỏ mẹ gì nữa surrender Lúc này cứ như phim. Mình nói xin lỗi, rồi hỏi ẻm có bị sao ko ? Hôm đó ẻm bận áo sơ mi, quần jean, nên cũng ko thấy cái vết trầy. Thấy ẻm nhăn mặt, đạp xe đi tiếp. Mình cũng chẳng thể làm gì... Nhưng chả hiểu sau, những ngày tiếp đó vẫn tiếp tục cắm rễ tại cái quán nước đó. Rồi 1 tuần nữa trôi qua, em ấy lại xuất hiện. Lúc này quyết định ko phóng ra như lần trước nữa, mà mình đi theo dõi. Hóa ra em ấy đến nhà thầy giáo học riêng sau này nói mới biết. Cũng chính lúc này mới biết là ẻm bị khiếm thính. sweat Thế rồi tự dưng chả hiểu nghĩ gì trong đầu, đi ra mua giấy bút, viết cho ẻm 1 lá thư nhỏ bỏ vào trong cái giỏ xe đạp "Chào. Xin lỗi vì đã làm bạn bị thương" Nghĩ trong đầu lúc đó viết chỉ vậy thôi, rồi đi... Mà sau 1 lúc lại cứ ngẩn ngơ, đứng đó gần 2 tiếng đồng hồ, ẻm đi ra. Thấy ẻm đọc được lá thư của mình. Mừng húm. Mình đứng ngay trước đầu hẻm, ẻm vừa đi ra đã thấy mình. Thấy ẻm giật mình, tỏ mặt sợ hãi lắm stick Mình lúc này chặn xe, giơ hai tay ra. Móc giấy thật ra là cuốn sổ lúc nãy mua ấy, rồi viết "Bạn còn bị đau không ?" Em ấy không nói gì, nhăn mặt phóng xe đi... Để mình ngẩn ngơ ở đó. Sau 2 tuần thì đã biết giờ giấc em ấy như thế rồi, thế nên cứ ngày thứ 6 buổi chiều là đến đó trực. Tuần thứ 3 Ko có gì tiến triển Tuần thứ 4 ko có gì tiến triển Tuần thứ 5 ko có gì tiến triển Tuần thứ 6 Em ấy vẫn thấy mình đứng ngay tại chổ đó, lúc này em ấy dừng xe lại ngay trước mặt mình, đưa cho mình 1 tờ giấy, rồi đạp xe đi mất. Mở ra xem thì thấy "Anh làm tôi sợ hãi đó" Tuần thứ 7 Mình vẫn tới, đặt vào giỏ em ấy 1 lá thư khác "Mình xin lỗi, thật sự mình ko có ý làm bạn sợ, nhưng mình muốn xin lỗi, Mình đợi bạn ở ngay đầu hẻm, nếu bạn đồng ý cho mình xin lỗi thì hãy dừng lại chổ mình, còn nếu bạn không đồng ý thì hãy cứ đi tiếp" surrender Thật tình lúc này có thể các bác đánh giá em như thằng trẻ trâu, nhưng em chỉ làm những gì em thấy... nên làm... Và cuối cùng em ấy cũng dừng lại ngay chổ em, đưa em 1 tờ giấy khác. "Anh muốn xin lỗi thật à ?" Mình lật đật lấy giấy bút ra ghi "Đúng" "Tôi rất khỏe mạnh, không sao cả" "Ở đây trời nắng lắm, mình đi qua quán bên kia ngồi nói chuyện được không?" Em ấy hơi lưỡng lự 1 lúc rồi ghi "Tôi cần phải về nhà, ba mẹ sẽ lo lắng cho tôi" "Ra vậy! mình xin lỗi rất nhiều" "Tôi không bị gì cả, nhưng anh đứng ở đây suốt cả ngày sao ?" Mình gãi gãi đầu rồi gật đầu. Em ấy cười, nụ cười lần đầu tiên từ khi biết em ấy Mình ghi "Cho tôi xin một cái hẹn được không ?" "Cái hẹn là sao ?" Vì là lần đầu tiên, nên mình cũng ko biết nói sao, nên ghi rõ "Là hẹn bạn đi uống nước thôi" Em ấy nhìn mình một lúc rồi bảo "Không được, tôi sợ lắm" "Thế này đi, tuần tới bạn vẫn đi học ở đây đúng ko ?" "Đúng rồi" "Mình sẽ đợi bạn ở quán nước này lúc 2h, hy vọng bạn sẽ đến" Em ấy đọc xong rồi ghi "Tôi về đây, ba mẹ đang lo lắng" Ghi xong em ấy đạp te te về. Tuần thứ 8 Mình đến đúng 2h, ngồi ở quán đó, ngồi mãi đến 3h30 mới thấy em ấy đạp xe đi đến. Em ấy nhìn mình cũng bất ngờ lắm, dừng xe lại ngay chổ mình, nhìn bằng ấy mắt rất là... nghi ngờ. Mình lấy giấy bút ra ghi "Mình đợi bạn từ lúc 2h đó" "Thật đó sao ?" "Thật" Em ấy lúc này đỏ mặt, mình tới luôn "4h bạn mới vào học, ngồi đây 1 tý được không ?" "Được" ...... Vậy đó, trong lần đầu "hẹn hò" diễn ra rất nhanh chóng, ban đầu mình hỏi em ấy trả lời. Đại khái tóm tắt như sau "Cái vết thương ở chân bạn thế nào rồi ?" "Khỏe rồi" "Bạn nhiêu tuổi ?" "Tôi 17 tuổi" "Mình 19 tuổi" "Vậy tôi gọi anh bằng anh nhé" sweat "Ừ, mình gọi bạn bằng em nhé ?" "Đúng rồi" .... Thế đó, 30p trôi qua rất nhanh, em ấy học xong. Mình vẫn ngồi đó đợi tiếp. Lúc em ấy ra, mình ra đứng đón. Đưa em ấy tờ thư nhỏ "Em có đt đúng không ? Đây là số đt của anh, tuần sau anh sẽ đứng đợi em ở đây lúc 2h" Em ấy ko nói gì, rồi lại đạp xe đi. Nuôi con đã khó nhưng khi có con bị khuyết tật, bạn cần phải tái cấu trúc lại vai trò làm mẹ, làm cha để có thể đương đầu với hoàn cảnh và con bạn có thể có mọi sự giúp đỡ, hỗ trợ cần thiết để con phát triển, nâng cao mọi mặt. năng lực của mình. Đúng là như vậye mọi hoạt động có thể là một thách thức Và thậm chí có vẻ như nhiệm vụ không thể dạy cho một đứa trẻ khuyết tật một cái gì đó cơ bản, nhưng nó không nhất thiết phải như vậy với thiện chí. Trẻ em khuyết tật cũng có thể vui chơi cùng bạn tại nhà, Bạn sẽ chỉ phải điều chỉnh các hoạt động hàng ngày để chúng có thể phù hợp với con trai hoặc con gái của bạn bị khuyết tật, trong trường hợp này là khiếm thính hoặc khiếm thị. Một sự điều chỉnh nhỏ trong các hoạt động có thể tạo ra sự khác biệt và làm cho hoạt động đó trở nên thú vị và hấp dẫn đối với con bạn. Index1 Hoạt động giác quan2 Ví dụ về các hoạt động3 Các hoạt động thú vị để tận hưởng tại nhà4 nghệ thuật và thủ Nấu ăn tại nhà Hoạt động giác quan Nếu con bạn bị khuyết tật về giác quan như khiếm thính hoặc mù, con trai hoặc con gái của bạn vẫn có thể tham gia các hoạt động bằng cách trao quyền và tận hưởng phần còn lại của các giác quan của chúng. Tôi chắc chắn rằng với tư cách là một người mẹ,Bạn muốn lên kế hoạch cho các hoạt động vui chơi mà con bạn không cảm thấy bị bỏ rơi và có thể tham gia như những đứa trẻ khác. Bạn chỉ cần lên kế hoạch trước cho các chuyến đi chơi và tập trung vào một vài giác quan để con bạn có thể cảm nhận được một phần của nó mọi lúc. Nếu bạn không thể nghĩ ra bất kỳ ý tưởng hoạt động nào, đừng để mất bất kỳ chi tiết nào Các hoạt động với các vật liệu giác quan mà con bạn có thể thao tác và vui chơi khi chúng chạm vào nó và thích thú với hoạt động này. Đưa con bạn đến sở thú, nơi trẻ có thể cưng nựng và cho những con vật khác nhau ăn. Anh ấy sử dụng các ứng dụng máy tính phù hợp với tình trạng khuyết tật của mình để có thể chơi với các công nghệ mới. Các hoạt động thú vị để tận hưởng tại nhà Bạn có muốn biết thêm các hoạt động tuyệt vời để làm ở nhà không? Đừng để mất chi tiết vì bạn có thể chuẩn bị chúng để thưởng thức chúng với con bạn ngay hôm nay. nghệ thuật và thủ công Trẻ em luôn sáng tạo một cách tự nhiên bất kể chúng có khuyết tật hay không. Cung cấp cho trẻ khiếm thính hoặc khiếm thị của bạn những vật liệu cần thiết để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Ngay cả một đứa trẻ không có thị lực cũng có thể vẽ trên một tờ giấy và do đó có thể chạm vào sơn ướt và sau đó khô. Anh ấy sẽ cần sự giúp đỡ của bạn, nhưng anh ấy có thể tận hưởng trải nghiệm này thông quangay cả khi bạn không thể nhìn thấy tác phẩm đã hoàn thành. Nếu bạn có con khiếm thính, bạn cũng có thể nâng cao khả năng thủ công bằng sơn, đất nặn, khuôn ... để con bạn phát huy hết khả năng sáng tạo và thỏa sức sáng tạo những điều mới lạ với những vật liệu phù hợp. Nấu ăn tại nhà Nếu con bạn thích giúp bạn làm những việc trong bếp, bạn nên biết rằng đó là một ý tưởng tuyệt vời. Nấu ăn và nướng bánh có thể là một hoạt động lý tưởng cho trẻ em bất kể loại khuyết tật nào của chúng. Tùy thuộc vào dạng khuyết tật của con bạn, bạn nên sử dụng các công thức nấu ăn được thiết kế cho những người mắc dạng khuyết tật đó. Bạn có thể nhận các thẻ công thức được viết bằng chữ nổi nếu con bạn bị mù và đang học đọc, bạn cũng có thể chọn các thẻ công thức có màu sắc tươi sáng và màu sắc đẹp nếu con bạn bị khiếm thính. Hoạt động này sẽ giúp con bạn cảm thấy hài lòng về bản thân. Bởi vì anh ấy sẽ có thể làm một bữa ăn tuyệt vời nhờ sự giúp đỡ của bạn và anh ấy cũng sẽ nhận ra rằng anh ấy có thể hòa đồng với thế giới. Một số ý tưởng về công thức Làm bánh cà rốt Làm bánh táo Làm bánh nướng xốp hoặc bánh nướng xốp Nấu súp rau Làm sinh tố tự làm. Nội dung bài viết tuân thủ các nguyên tắc của chúng tôi về đạo đức biên tập. Để báo lỗi, hãy nhấp vào đây. Cô gái khiếm thính Giang Mộng Nam đã được vinh danh là 1 trong số 10 nhân vật truyền cảm hứng nhất năm 2021 của Trung Quốc. Giang Mộng Nam, cô gái khiếm thính 29 tuổi, mới đây đã được đài truyền hình trung ương Trung Quốc CCTV vinh danh là 1 trong số 10 nhân vật truyền cảm hứng nhất của năm 2021 sau khi trở thành nghiên cứu sinh tại Đại học Thanh Hoa danh tiếng. Ngoài Giang Mộng Nam, một số nhân vật khác được vinh danh như nhà vật lý đoạt giải Nobel Dương Chấn Ninh; Tô Bỉnh Thiêm, vận động viên chạy nước rút gốc Á đầu tiên vượt rào cản 10 giây trong nội dung điền kinh 100 nhiều năm qua, Giang Mộng Nam đã vượt qua trở ngại của chứng khiếm thính và tiến về phía trước bằng sự kiên trì vượt xa những người bình thường. Cô có thể làm được tất cả những điều này một cách kỳ diệu vì may mắn có được những người cha mẹ không bao giờ bỏ cuộc, đặc biệt là mẹ cô, một giáo viên nông thôn bình thường nhưng cực kỳ cứng cỏi, người đã nuôi con gái bằng tình mẫu tử sâu nặng. Trên thực tế, bà không chỉ dạy con gái khiếm thính đọc chữ mà còn dạy con nói, điều đáng quý hơn là đã rèn luyện cho con gái tính tự lập, tự chủ ngay từ khi còn Mộng Nam đọc sách trong thư viện tại Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh. Ảnh China DailyTừ đứa trẻ khiếm thính...Giang Mộng Nam sinh ra ở huyện Nghi Chương, miền trung tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Cô bị mất thính giác khi mới 6 tháng tuổi vì người thân truyền nhầm thuốc điều trị viêm phổi trong một lần lên cơn sốt. Sau khi cô bé được chẩn đoán bị điếc, mẹ cô tham gia các lớp học giáo dục đặc biệt để học các kỹ năng dạy trẻ khiếm thính. Với sự giúp đỡ của cha mẹ, Mộng Nam học được cách "đọc môi" khi còn nhỏ, nhờ vậy cô bé có thể nói Nam được cha mẹ bế đến trước gương để quan sát hình dạng khuôn miệng của họ khi nói và bắt chước cách phát âm. "Chỉ với một ký tự, nếu tôi có thể phát âm tốt sau khi luyện tập, bố mẹ tôi sẽ cảm thấy rất vui. Trí nhớ cơ bắp chỉ có thể được hình thành thông qua việc luyện tập lặp đi lặp lại. Để dạy tôi phát âm một số ký tự khá giống nhau, cha mẹ đặt tay tôi gần miệng họ để cảm nhận sự khác biệt của luồng không khí giữa các ký tự này", cô Nam coi việc đọc môi là một món quà quý giá từ cha mẹ. Nhờ kỹ năng này, cô không cần phải đến học ở các trường giáo dục đặc biệt, nơi dành cho học sinh khuyết tật mà học ở các trường bình thường như bạn bè đồng trang thời gian học cấp 1 và cấp 2, Mộng Nam luôn ngồi ở bàn đầu của lớp, thông qua quan sát khẩu hình môi giáo viên để hiểu bài học. Bất chấp khiếm khuyết cơ thể, thành tích học tập của cô luôn đứng đầu lớp. Khi sống trong ký túc xá ở trường trung học, để thức dậy đúng giờ, mỗi tối cô đặt báo thức bằng điện thoại di động và giữ chặt suốt đêm để cảm nhận điện thoại rung khi chuông Mộng Nam trở thành nghiên cứu sinh. Ảnh CCTV…đến nghiên cứu sinh tại Đại học Thanh HoaNăm 2011, Mộng Nam thi đại học lần thứ hai, đạt điểm số 615/750 và được tuyển vào Đại học Cát Lâm, một trường trọng điểm ở tỉnh Cát Lâm, đông bắc Trung Quốc. Vốn dĩ ban đầu muốn theo học ngành y, cô phải từ bỏ ước mơ làm bác sĩ vì bị khiếm thính. Tại trường đại học, Giang theo học ngành dược, có thành tích tốt và nhiều lần giành được học bổng. Năm 2015, cô tốt nghiệp loại xuất đó, cô vượt qua kỳ thi cao học của Đại học Cát Lâm và tiếp tục học thạc sĩ. Tháng 5/2018, Mộng Nam được Trường Khoa học Đời sống của Đại học Thanh Hoa, một trong những trường top đầu Trung Quốc, nhận vào làm nghiên cứu sinh tiến sĩ với chuyên ngành nghiên cứu là thiết kế các loại thuốc có hoạt tính và độ nhạy tốt hơn. Cuối năm đó, với tư cách là đại diện sinh viên của Đại học Thanh Hoa, cô tham dự và phát biểu tại Hội nghị Học thuật Quốc tế về Phát triển Khả năng Tiếp cận. Năm 2019, cô đến những vùng sâu, vùng xa để tham gia các dự án phúc lợi giáo dục, giải đáp thắc mắc và giúp đỡ học sinh địa phương. Năm 2020, cô được bầu làm chủ tịch Hiệp hội Nghiên cứu Phát triển Khả năng Tiếp cận Sinh viên Đại học Thanh Nam chia sẻ "Tôi chưa bao giờ cảm thấy tự ti về vấn đề thính giác của mình. Tôi chỉ cảm thấy thất vọng và nghĩ rằng điều đó thật bất công cho mình. Tại sao người khác nghe được, còn tôi thì không? Tôi đã phàn nàn với bố mẹ. Họ an ủi tôi, nói rằng đây là thực tế không thể thay đổi, khuyên tôi tốt hơn hết là làm việc chăm chỉ để vượt qua khó khăn thay vì phàn nàn".Nói về việc tìm động lực cho bản thân, cô trải lòng "Tôi chưa bao giờ nghĩ mình yếu đuối. Tôi sẽ tự động viên mình, nói rằng tôi không tệ hơn những người khác và thậm chí tôi có thể làm nhiều điều tốt hơn những người khác". Cô cũng không bao giờ lảng tránh về tình trạng khiếm thính của mình. Khi làm quen bạn mới, cô sẽ nói với họ rằng cô không thể nghe. Với chuyên ngành mình học, Mộng Nam hy vọng cô sẽ có những đóng góp về dược lý có ích cho xã hội. Nguồn SCMP, CCTV shame à, đừng hỏi tại sao lại có phần hai, thật ra chuyện của mình cùng Tiểu Thiên cũng diễn ra sắp tròn 1 năm rồi, ngày 22/12 này là đúng 1 năm hai đứa "quen" nhau. Tiểu Thiên ngày càng ... béo tốt ra vì cứ ăn ngủ học rồi đi chơi với mình byebye Mình cũng đã nói về việc làm của mình, ý là việc viết lại câu chuyện review quen nhau của mình và Tiểu Thiên rồi up lên Voz ấy sweat Trước hết thì để mình kể lại việc đó cho các bác Hôm đấy, mình mở Voz lên và cho Tiểu Thiên đọc cái thớt này. Phản ứng của Tiểu Thiên khá là buồn cười sau khi đọc xong "Anh viết văn dở ẹc" chẳng biết học đâu từ dở ẹc -_- Chỉ thế thôi đó. Mình gần như kiểu bị sock. Mình hỏi "Em có cảm giác gì không ?" Tiểu Thiên cười rồi ghi mình viết vào cuốn sổ mới, sổ cũ đầy rồi, vs cả viết vào sổ thì còn lưu lại được "Em thật sự hạnh phúc vì khi đọc hết điều anh viết văn dở ẹc" "Đừng có nói anh viết văn dở nữa" Tiểu Thiên lại cười "Anh viết dở ẹc thật đó, em trí nhớ thật là kém cỏi, nhiều lần em quên mất những điều kỷ niệm vui vẻ này, nhưng anh viết lại và em nhớ lại tất cả vì anh" Ghi xong Tiểu Thiên bay lên ôm cổ mình hôn 1 cái, mình cười rồi ghi "Anh tưởng em sẽ giận" "Em vì sao giận anh khi viết truyện" "Ý anh là... anh viết ra và rất rất nhiều người đọc được. Anh trước đây cũng từng hỏi em, em nói là sẽ không vui khi anh làm vậy" Tiểu Thiên ngước đầu như kiểu ráng nhớ là mình có làm vậy không, xong cuối xuống ghi "Em không nhớ, nhưng thật nhiều người đọc em không biết và trên mạng em cũng không hành động cùng. Em cảm giác vui vẻ" "Uhm, thế được rồi" Thế rồi hai đứa lại quay ra, lôi mấy thứ linh tinh mà hai đứa đã từng tặng nhau ra rồi ngồi nói chuyện. Hai đứa nhắc lại lúc tỏ tình. Tiểu Thiên bảo "Lúc đó đáng sợ anh lắm" "Là sao, anh làm gì em sợ" "Anh làm em tim đập mạnh dữ dội, lúc đó em cảm giác đau đầu và quay vòng vòng. Anh đứng sau em và nhận ra rất rõ anh, chỉ muốn quay lại rồi ôm anh lắm, nhưng sợ quá em khóc như con chuột nhỏ luôn đó" Mình cười lớn, xong ôm Tiểu Thiên lại vào lòng. - Suýt nữa XH Trời mưa

người con gái khiếm thính của em